Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

Lập blog mới cho An Huy

Con yêu bây giờ nội mới phát hiện ra là mỗi địa chỉ gmail lại tương ứng với Picasa và nội dùng Picasa đó chứa ảnh thì khi làm blog cho con sẽ hết bộ nhớ để up ảnh lên blog con yêu ạ. Hôm qua nội mở cho con blog trinhleanhuy2010 đấy. Như vậy là con có hai blog đấy. Chắc vài năm nữa nội không còn nhớ nữa con yêu ạ. Khi con lớn lên nội sẽ đưa con đọc để con nhớ những kỷ niệm hồi nhỏ của con với ba mẹ và nội nhé!

Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

An Huy tháng 10-2010


Ngày 3-10-2010

Tối cả nhà đưa con đi ăn phở 24 ở giảng Võ đấy. Con cũng ngồi và ăn cùng cả nhà đấy. Cũng như ở nhà con cũng có bát và thìa đũa riêng. Con tự xúc và khen ngon. Nhìn con gật gật và nghiêng nghiêng đầu khen ngon mà làm cho cả nhà cười vui quá!

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

Ảnh đẹp tháng 8-2010

Vincom- nơi hàng tuần cứ vào thứ năm bà đón con đi chơi.




Con ngồi trên taxi nét mặt rạng rỡ vô cùng, bà rất thích ngắm nhìn khuôn mặt con vui như thế con yêu ạ!

Con và anh Bell chơi ở Vincom



Con thích đẩy xe chạy thật nhanh khi đi chơi cùng bà ở phố Vạn Phúc đấy






Mỗi lần đi chơi bà con mình lại vào siêu thị nhỏ đầu ngõ mua vài thứ và chụp ảnh đấy con ạ, lâu lâu không thấy con các cô bán hàng lại hỏi thăm con đấy.



Những thú vui của con mỗi khi về thăm bà đấy con yêu ạ!



Sinh nhật bà Phương con đưa bánh gato cho bà ăn đấy.



Thứ Hai, 19 tháng 7, 2010

Con lại bị đau mắt

Con yêu hôm qua bà xuống ông bà ngoại thăm con, thấy mắt con xưng đỏ tội quá. Nhìn mặt con ngơ ngác mà thấy thương con quá. Bà rất thương con con yêu ạ. Từ bữa ba mẹ con đưa con về nhà ngoại bà con mình không gặp nhau, lâu quá rồi phải không con. Có lẽ thế nên khi gặp lại bà con ngơ ngác một chút rồi lon ton chạy vào bếp lấy cốc rót nước đưa cho bà và bắt bà uống nước. Sau đó con cứ bám riết lấy bà. Hai bà con mình ra ngõ xem con cá và xem cây quất. Con rất buồn cười chỉ giầy bắt bà đi và bảo bà đi, bà hỏi con thích đi chơi à, con gật gật cái đầu bà nhắc con "ạ" đi chứ thì con cúi đầu và ạ thật to. Con vẫn nhớ những gì bà dậy con đấy. Đưa con đi chút rồi bà đưa con về lấy máy ảnh cho con xem ảnh con Mimi, con thấy Mimi trong ảnh mừng lắm chụm miệng lại gọi nó và bảo nó đang khò đấy. Con nhìn ảnh và nhận ra chị Dương và me Dung. Con lớn rồi nên dù con có xa bà bao lâu bà nghĩ con cũng không thể nào quên được những kỉ niệm khi ở bên bà. Dịp rồi bà đưa chị Dương đi chơi Sapa và bà cũng tranh thủ đi nghỉ. Chuyến đi về thăm quê Phan Thiết được về tinh thần nhưng bà thiếu ngủ phần vì lạ nhà và gần siêu thị nên ồn ào con ạ. Bà đi 3 ngày được họ dẫn đi chơi vào bản người HMông, lên núi hàm Rồng thăm quan, đi Thác Bạc và Cổng Trời... về ăn uống và ngủ thật thoải mái. Sau này khi ông cố khỏe bà sẽ tranh thủ đi nghỉ để lấy sức trông ông con yêu ạ. Con thiệt thòi so với ba con vì bà còn phải chăm sóc cho ông cố nên bà không thể chăm con như chăm sóc cho ba con được. Ba con ngày xưa tuy bị VA bẩm sinh yếu hơn con nhưng bà được bà cố chỉ cho nuôi dậy ba con cẩn thân nên lớn lên ba con vượt lên hẳn so với bạn bè cùng trang lứa. Bà cố là bác sỹ nhi nên bà cố hướng dẫn cho bà và bà Phương nuôi dưỡng ba con và me Dung. Bà và bà Phương nhất nhất theo bà cố đấy. Hôm qua bà và bà Phương ngồi nói chuyện nhớ mãi những kỉ niệm đẹp về bà cố đấy. Nghĩ ngày xưa thật khổ cứ lĩnh lương xong là chạy ngay ra phố Hàng Buồm mua sữa bột của Nga, sữa Molako tích trữ cho ba con ăn cả tháng, mà có phải lúc nào cũng có sẵn để mua đâu con ạ. Con bây giờ thì có đủ loại sữa thì lại không chịu ăn, bà thấy lo lắm con ạ. Ông cố và thậm chí cả bà bây giờ cũng vậy khi không ăn được thì chỉ uống sữa là khỏe thôi con ạ. Bà chỉ mong con khỏe mạnh, ăn ngoan mau lớn và vui vẻ bên ba mẹ con thôi. Đối với bà chỉ cần như thế là hạnh phúc rồi con yêu ạ. Con ở với ông bà ngoại ngoan con nhé cho mẹ con yên tâm đi làm! Khi nào con khỏi mắt con lại về thăm bà và ông cố con yêu nhé! Con bây giờ khôn quá rồi, hôm qua lúc chú xe ôm đến đón bà, bà nói ông ngoại đưa con đi chơi để bà về. Thế là con ôm thật chặt lấy cổ bà và mếu máo bà thương con quá nhưng bà phải về cho ông bà ngoại con ăn cơm và nghỉ ngơi nữa. Bà ngoại bế con lên gác, bà nhìn theo con khóc mà thấy thương con nhiều. Thôi ráng khỏe lại về thăm bà con yêu nhé!

Thứ Tư, 7 tháng 7, 2010

Thăm họ hàng ở Sài Gòn








Tối 30-6 cả nhà quay trở vào Sài Gòn bạn bà ra bến xe đón cả nhà mình về Phú Mỹ Hưng. Tội nghiệp bạn bà cứ muốn đón cả nhà mình về nhà chơi cho biết nhưng trùng đúng dịp bà cố của bạn bà cũng nằm bệnh viện
Sáng hôm sau bà kêu taxi đưa con đi chụp hình thành phố cũng không dám cho con đi lâu mà chỉ ra Chợ Bến Thành và Nhà Thờ Đức Bà để chụp vài bức ảnh thôi. Bà thích nhất cảnh ở nhà thờ con cchayj tung tăng theo mấy chú chim bồ câu nhìn cảnh đó thật thanh bình con yêu ạ, bà ao ước giá Hà Nội mình cũng có những nơi đẹp và thanh bình như vậy để bà đưa con đến chơi con yêu ạ. Hà Nội không có chỗ nào có thể để con dạo chơi ngoài Hồ Gươm và lăng Bác ra con yêu ạ. Hai nơi này ba mẹ đã cho con đi cả rồi đấy. Ngày ba con còn nhỏ ngày nào bà cố cũng cho ba con đi dạo khi thì tiễn hay đón bà đi làm về, khi thì lên Lăng Bác. Con bây giờ thì còn sướng hơn vì có thể đi chơi kể cả những ngày nắng nóng vì đã có siêu thị rộng rãi và mát rồi.
cả nhà đi thăm ông bà Mười, bà Hương sau đó quay về nhà bác Thắng cô Dung thăm anh Lô Sa. Ở đó bị mắc mưa nên quá giờ ăn và giờ ngủ của con. may anh Lô Sa có nhiều đồ chơi nên con cũng được chơi chứ nếu bên nhà ông bà cố Mười Sơn thì tội nghiệp cho con.



Mà sao bữa đó Sài Gòn mưa to va dai đén thế, may mà ngớt chút thì chạy về nhà Putin. Con ở đó luôn còn bà chạy đi thăm chùa Bửu Đà nơi có cốt của họ hàng bên ngoại của bà. Thăm họ hàng bên ngoại và thăm bà cố Bảy cùng gia đình ông bà Hùng Giang rồi tối thì bà đi gặp bạn bè của bà từ nhỏ sống ở trong Sài Gòn. Một ngày chạy suốt nhưng vui vì gặp được họ hàng và giao lưu với bạn bè.



Tối đó cả nhà ngủ lại nhà Putin vì sau khi gặp bạn bè ở quán Mũi Né bà được mời đến thăm nhà ông Thôn bạn bà gần nhà Putin nên bà không quay về Phú Mỹ Hưng nữa mà đến ngủ cùng mẹ và con luôn. Sáng ra bà chạy thăm nốt họ hàng rồi về PMH lấy đồ quay về nhà Putin cùng mẹ con con ra sân bay kết thúc chuyến đi chơi thăm quê hương. Hàng năm bà đều muốn có một chuyến đi như thế, gặp họ hàng để " tiếp thêm năng lượng" - như bà hay nói đùa với họ hàng. Gặp nhưng người cùng cảnh như ông bà Giang Hùng cùng nhau trao đổi kinh nghiệm chăm sóc và chia sẻ nhưng nỗi lo âu cũng như vất vả thấy như được tiếp thêm sức lực ấy con yêu ạ. Nói chuyện này con còn quá nhỏ để hiểu được cái khái niệm về Năng Lượng đó con yêu nhỉ.

Ở nhà bà Mười Sạng





Con yêu hình ảnh cái võng này cứ theo bà suốt vì cứ mỗi lần về quê lại được nằm võng đấy. Con còn nhỏ nên bà chỉ dám đặt cho con nằm mà không dám đưa võng cho con vì sợ con ngã. Sau này lớn chút con sẽ thấy thích mỗi khi nằm võng đấy, một hình ảnh gắn bó với quê hương đấy con yêu ạ. Trước kia khi ông cố còn khỏe, ông cũng dựng một cái võng ở ban công để chiều mát và sáng sớm ra nằm ngắm phong lan ông trồng đấy. Cái võng đó bà vẫn cất nhưng vì ban công lại thành nơi ở của các bà trông ông nên chẳng còn chỗ để dựng nữa con yêu ạ.


Dạo chơi Phan Thiết











Sáng 30-6 trước khi trở vào Sài Gòn để bay ra Hà Nội, con cùng cả nhà đi dạo quanh Phan Thiết chụp hình. Trời nắng nóng nên chỉ dám cho con ra tháp nước- hình ảnh mà mỗi lần ông cố bệnh nằm trên giường thấy lại nhớ đến quê hương đấy, cây cầu mới và ra cảng chụp nữa. Vậy là con cũng đã hơn Micheal con của bác Danh anh họ của ba con, cháu cố của bà Năm ở Mỹ rồi đấy. Cả nhà xem ảnh con đi về thăm quê ai cũng thích và ao ước bao giờ Micheal lại được có những tấm ảnh như con đấy.