Tối thứ ba 22-9 ba mẹ cùng con về ngủ ở nhà ngoại để sáng thứ tư 23-9 cả nhà con cùng nhà ngoại về thăm quên ở Thanh Hóa. Lần đầu tiên con đi xa đấy. Bà cũng lo cho con nên nhắn tin hỏi thăm ba con về con, thấy ba con nhắn con khỏe ngủ trên xe cho đến tận về quê nên bà cũng yên tâm. Ngày xưa bà cố giữ ba con cẩn thận không cho đưa đi đâu cả vì ba con yếu lắm-ai biết ba con từ hồi nhỏ cũng ngạc nhiện sao ba con lại được như hôm nay đấy con yêu ạ. Bà nội lại đi làm rất sớm khi ba con mới có 3 tháng, ba con ở nhà cùng bà cố nên mọi chuyện bà cũng như bà nội Phương đều nhất nhất nghe theo lời bà cố không dám đưa ba con đi đâu sợ ba con ốm thì bà phải nghỉ làm việc ở nhà chăm cho ba con. Bà cố không thể chăm sóc nổi khi ba con ốm mà. Bà cố nghiêm chứ không như bà nội nên bà cũng như bà nội Phương cứ răm rắp nghe và làm theo con ạ. Và có lẽ cũng vì thế nên dù ba con yếu nhưng được nuôi và chăm sóc kỹ nên ba con mới lớn như thế đấy. Bà cũng mong con sau này lớn lên khỏe và cao to như ba Liêm con nhé.
Con bây giờ lớn rồi nên mặc dù đi đến tối thứ sáu con mới về nhưng thấy bà ra đón ở cửa con cười rất tươi với bà tuy con chưa biết chào bà nhưng nụ cười của con làm cho bà rất vui con yêu ạ.
Con bây giờ lớn rồi nên mặc dù đi đến tối thứ sáu con mới về nhưng thấy bà ra đón ở cửa con cười rất tươi với bà tuy con chưa biết chào bà nhưng nụ cười của con làm cho bà rất vui con yêu ạ.