Ba Liêm ăn xôi do mẹ Phương Dung mua đấy. Ba ngồi ngay ghế cùng bà nội, mẹ Dung chờ mẹ Hoài sinh con đấy.
Mẹ Hoài đi dọc hành lang nơi chờ làm tục vào viện để sinh con đấy!
An Huy yêu của ba nội, bà ghi lại cho con những kỷ niệm đầu tiên khi con ra đời nhé.
Ngày 14-12-2008
8h30 sáng ba con sang phòng bà nội gọi bà dậy là mẹ con đau và đi bệnh viện. Bà dậy ngay, hôm đó bà cũng bị mệt nên dậy muộn không đi chợ như mọi ngày con ạ. Bà xuống nhà gọi mẹ Phương Dung dậy để chuẩn bị đi cùng cả nhà. Cả nhà mặc đồ ấm, sáng sớm trời cũng hơi lạnh con ạ. Cả nhà đưa mẹ con đi ăn phở gà Đào Tấn. Mẹ con ăn ngon lành 1 bát, cả nhà đều ăn cả chỉ có bà ăn chút thịt thôi vì bà không quen ăn sáng. Sau đó cả nhà vào bệnh viện. Đến bệnh viện vì là chủ nhật nên cũng vắng vẻ. Mẹ con vào khám nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cả nên họ bắt đi siêu âm, rồi đo máy... đến trưa thì bà và mẹ Dung về trước. Bà vừa về thì ba mẹ con cũng về theo vì chưa đau nên về nhà nằm nghỉ. Đến chiều mẹ con lại đau và lại chạy vào viện nhưng vẫn chưa có gì tiến triển nên mẹ con về nhà bà ngoại chơi để ba con đi dự đám cưới bạn. Tối mẹ con bắt đầu đau và nhập viện. Ba con chạy về nhà lấy đồ rồi cùng bà và mẹ Dung vào bênh viện. Mẹ con bắt đầu đau nhiều hơn nhưng cũng vẫn chưa có dấu hiệu gì. Đến 12h thì mẹ Dung và chú Quyền quay về nhà, còn bà nội ở lại với bà ngoại và ba con. 11h mẹ con được chuyển lên phòng chờ sinh. Bà nội cùng bà ngoại và ba con chờ bên ngoài. Mẹ con đau nhưng vẫn điện thoại ra và thỉnh thoảng lại ra ô cửa nhỏ để nhìn cả nhà.
Đến 3 sáng ngày 15-12-2008 thì mẹ con đau dữ dội, lúc đó bà đã bảo có lẽ 5h là sinh thôi. Đến 5h hơn thì mẹ con điện thoại ra là đã sinh con lúc 5h05. cả nhà mừng quá con ạ. Bà nội chạy về đi chợ còn bà ngoại ở bên ngoài chỉ có ba con được vào bên trong với con thôi. Đến 10h thì con được chuyển xuống phòng trẻ sơ sinh , bà nội vào bệnh viện đem cho ba con bánh mì trứng rán-món mà ba con dù có mệt vẫn rất thích ăn. Ba con ăn hết ngay, bà và ba con ngồi chờ gần cổng đến giờ để vào thăm con. Mệt nhưng lúc đó bà rất hồi hộp không biết con trông thế nào? Bà hỏi ba con thì ba bảo con dễ thương lắm. Đến 10h30 thì họ mở cổng cho vào thăm. Con ở trên tầng 7, bà tuy đau chân nhưng vẫn đi bộ với ba con lên. Bà không thể tưởng tượng được phòng con ở lại chật chội và đông đúc đến như thế. Bà bế con mà ngỡ ngàng. Trông con dễ thương. da trắng hồng, cái mũi cao lộ rất rõ khi nhìn vào khuôn mặt con. Con rất giống ba con lúc sinh ra cũng da trắng hồng dễ thương. Cả nhà tụ tập đông đủ. Cuối cùng quyết định xin cho con ra viện. Bà và ba con đi vội mua cho mẹ con bộ đồ để ra viện vì về nhà mình rất xa. Quay lại thì ông nội đang bế con. Cả nhà đẩy xe cho mẹ con ra taxi về nhà. Về đến ngõ thì mẹ Dung lại đi ăn trưa vì tưởng con chiều mới về. Bà ngoại bế con vào nhà còn bà và bà Cử đỡ mẹ con đi nhưng rồi mẹ con không đi được thế là bà về lấy xe máy chở mẹ con vào nhà. Sau đó ba con mới về nhà với bó hoa phong lan tím to đẹp chúc mừng mẹ Hoài và con đấy. Cả nhà mừng đón con về nhà.
Ngày 14-12-2008
8h30 sáng ba con sang phòng bà nội gọi bà dậy là mẹ con đau và đi bệnh viện. Bà dậy ngay, hôm đó bà cũng bị mệt nên dậy muộn không đi chợ như mọi ngày con ạ. Bà xuống nhà gọi mẹ Phương Dung dậy để chuẩn bị đi cùng cả nhà. Cả nhà mặc đồ ấm, sáng sớm trời cũng hơi lạnh con ạ. Cả nhà đưa mẹ con đi ăn phở gà Đào Tấn. Mẹ con ăn ngon lành 1 bát, cả nhà đều ăn cả chỉ có bà ăn chút thịt thôi vì bà không quen ăn sáng. Sau đó cả nhà vào bệnh viện. Đến bệnh viện vì là chủ nhật nên cũng vắng vẻ. Mẹ con vào khám nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì cả nên họ bắt đi siêu âm, rồi đo máy... đến trưa thì bà và mẹ Dung về trước. Bà vừa về thì ba mẹ con cũng về theo vì chưa đau nên về nhà nằm nghỉ. Đến chiều mẹ con lại đau và lại chạy vào viện nhưng vẫn chưa có gì tiến triển nên mẹ con về nhà bà ngoại chơi để ba con đi dự đám cưới bạn. Tối mẹ con bắt đầu đau và nhập viện. Ba con chạy về nhà lấy đồ rồi cùng bà và mẹ Dung vào bênh viện. Mẹ con bắt đầu đau nhiều hơn nhưng cũng vẫn chưa có dấu hiệu gì. Đến 12h thì mẹ Dung và chú Quyền quay về nhà, còn bà nội ở lại với bà ngoại và ba con. 11h mẹ con được chuyển lên phòng chờ sinh. Bà nội cùng bà ngoại và ba con chờ bên ngoài. Mẹ con đau nhưng vẫn điện thoại ra và thỉnh thoảng lại ra ô cửa nhỏ để nhìn cả nhà.
Đến 3 sáng ngày 15-12-2008 thì mẹ con đau dữ dội, lúc đó bà đã bảo có lẽ 5h là sinh thôi. Đến 5h hơn thì mẹ con điện thoại ra là đã sinh con lúc 5h05. cả nhà mừng quá con ạ. Bà nội chạy về đi chợ còn bà ngoại ở bên ngoài chỉ có ba con được vào bên trong với con thôi. Đến 10h thì con được chuyển xuống phòng trẻ sơ sinh , bà nội vào bệnh viện đem cho ba con bánh mì trứng rán-món mà ba con dù có mệt vẫn rất thích ăn. Ba con ăn hết ngay, bà và ba con ngồi chờ gần cổng đến giờ để vào thăm con. Mệt nhưng lúc đó bà rất hồi hộp không biết con trông thế nào? Bà hỏi ba con thì ba bảo con dễ thương lắm. Đến 10h30 thì họ mở cổng cho vào thăm. Con ở trên tầng 7, bà tuy đau chân nhưng vẫn đi bộ với ba con lên. Bà không thể tưởng tượng được phòng con ở lại chật chội và đông đúc đến như thế. Bà bế con mà ngỡ ngàng. Trông con dễ thương. da trắng hồng, cái mũi cao lộ rất rõ khi nhìn vào khuôn mặt con. Con rất giống ba con lúc sinh ra cũng da trắng hồng dễ thương. Cả nhà tụ tập đông đủ. Cuối cùng quyết định xin cho con ra viện. Bà và ba con đi vội mua cho mẹ con bộ đồ để ra viện vì về nhà mình rất xa. Quay lại thì ông nội đang bế con. Cả nhà đẩy xe cho mẹ con ra taxi về nhà. Về đến ngõ thì mẹ Dung lại đi ăn trưa vì tưởng con chiều mới về. Bà ngoại bế con vào nhà còn bà và bà Cử đỡ mẹ con đi nhưng rồi mẹ con không đi được thế là bà về lấy xe máy chở mẹ con vào nhà. Sau đó ba con mới về nhà với bó hoa phong lan tím to đẹp chúc mừng mẹ Hoài và con đấy. Cả nhà mừng đón con về nhà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét