Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2009

Sau bao nhiêu ngày không được bế con chụp ảnh




Con yêu của bà, ông cố ốm nặng quá bà phải gọi ông Dũng về nên mẹ Hoài cho con về ở tạm nhà ngoại để cả nhà tập trung lo cho ông cố. Con đi rồi nhà vắng tiếng con ai cũng thấy buồn nhưng ở gia đình cũng có lúc cần tập trung cho người ốm con yêu ạ. Con về nhà ngoại có ông bà chơi với con con cũng vui hơn khi ở nhà mình vào thời gian này. Bà nội ốm không thể bế con được, bà Toán và bà Mùi cũng tập trung lo cho ông cố nên cũng có lúc biết con thèm đi chơi mà bà cũng đành chịu. Con lớn rồi nên con đi đâu bà cũng không lo như hồi con nhỏ, chứ có bữa con đi 5 ngày về mặt ngơ ngác vì lạ nhà trông thật tội. Ba con ngày xưa dù đi chơi đâu cũng chỉ về nhà ngủ không đi "ngủ lang" và bà cố cũng chẳng bao giờ cho phép bà hay bà Phương cho đi chơi như vậy. Đối với bà và bà Phương bà cố là tất cả nên không ai dám làm trái ý bà cố đâu. Bà cố sống theo người phương Tây thẳng thắn với con cái nên sống rất thoải mái và có nguyên tắc con yêu ạ. Bà nội thì hơi khác chút, con do ba mẹ con nuôi và quyết định bà không có can thiệp. Bây giờ thì con lớn biết ông bà ngoại rồi nên bà yên tâm khi con đi chơi và ở bên ngoại con yêu ạ. Bà nhớ con nên lại để cái hình con làm hề ở phòng bà đấy. Bà yêu con

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét