Con yêu con lại bị đau mắt và lại lần nữa ba mẹ phải đưa con đi bệnh viện để chích. Ba mẹ kể con rất ngoan-vậy là hơn ba Liêm rồi đó. Con đến bệnh viện mẹ bế con và ba giữ tay con cho bác sỹ chữa cho con, con chỉ mếu chút xíu thôi nhưng khi bác sỹ làm xong mẹ bế dậy là con lại cười tươi ngay. Con khác ba Liêm hồi nhỏ là mau nước mắt nhưng lại mau hết khóc. Ba Liêm hồi nhỏ khó có thể thấy được giọt nước mắt nào ba chỉ hét mỗi khi không thích hay không đồng ý thôi con ạ. Khác hẳn con bây giờ cái gì không thích là con nhăn mặt giả vờ khóc xem bà có thay đổi và làm theo ý của con không. Bà rất yêu cái cách con thể hiện tình cảm này của con, bà không cho thì con lại vui vẻ chơi cái khác còn có hôm thì con khóc thật nếu thực sự con muốn chơi nhưng bà không cho và bà đưa con đi chỗ khác thì con lại quên ngay và lại cười rất tươi. Con là thế đấy, cười đó khóc đó. Bà rất yêu con!
Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
CHIẾN SỸ TONY
Trả lờiXóaMẹ Hoài (giadinhnho có nguy cơ bị hỏng nên bà chuyển bài mẹ Hoài viết cho con vào đây nhé)
Đã 2 lần con phải đi Viện mắt để chích lẹo rồi.
Ngày 18/10/2009, mẹ phát hiện con bị lên lẹo mắt phải. Bác sĩ gia đình đến khám cho con nhưng vì ko muốn cho con phải uống Kháng sinh nên bác sĩ kê thuốc bôi. Mẹ bôi cho con được 3 ngày thì thấy càng sưng to hơn, bác sĩ lại chuyển kê thuốc nhỏ mắt cho con, nhỏ được 5 ngày vẫn ko đỡ, mẹ quyết định cho con đi Viện khám và chích luôn. Ngày 2/11/2009, tony của mẹ được phong danh hiệu chiến sĩ thi đua lần 1.
Lần này con lại bị lên ở mắt trái, vậy là đủ cả 2 bên rồi. Mẹ buồn quá. Cũng may đã có kinh nghiệm từ lần trước nên mẹ cho con đi khám sớm hơn, ko để bị lên to như lần trước. Bác sĩ nói do cơ thể con bị nóng, ko đào thải được các chất độc trong cơ thể nên nó phát lên mắt. Mẹ sẽ cố gắng cho con ăn uống nhiều đồ mát hơn nữa nhé. Và hôm nay, 29/3/2010, tony của mẹ lại được phong danh hiệu chiến sĩ thi đua lần 2 rùi đây... hichichic.
Nhìn cảnh bác sĩ làm cho con mà mẹ thấy đau và xót xa lắm. Mẹ ko muốn nghĩ đến cảnh đó nữa, vậy mà đã 2 lần tony của mẹ phải chịu đau như vậy rồi. Mẹ thương con nhiều lắm. Nhưng tony của mẹ giỏi lắm nhé, con chỉ khóc lúc bác sĩ làm thôi, làm xong là con cũng hết khóc ngay, đi đường về con cảm giác mệt nhưng về đến nhà là con chơi ngoan và hơn thế còn cười rất tươi, ko giật băng mắt ra đâu nhé. Cả lần trước và lần này con đều như vậy. Tony của mẹ ra dáng là đàn ông con trai là thế đó.
Cố gắng ăn ngủ ngoan nhé con. Mẹ yêu con.